Ai lấy miếng pho mát của tôi – Who Moved My Cheese? – Spencer Johnson
Ai lấy miếng pho mát của tôi kể về chuột và người tý hon sống trong thế giới nhỏ bé, mỗi nhân vật có một tính cách đặc trưng, giống như một phần tính cách của con người vậy. Có bốn nhân vật xuất hiện trong câu chuyện này, đó là: Nhạy Bén, Nhanh Nhẹn, Ù Lì và Chậm Chạp.Hai chú chuột Nhạy Bén và Nhanh Nhẹn có suy nghĩ đơn giản và nhanh nhạy trong việc tìm những miếng pho mát còn hai người tý hon là Ù Lì và Chậm Chạp luôn biết tìm những miếng bánh mà họ cho là tuyệt vời nhất. Hàng ngày cả bốn đi kiếm những miếng pho mát ưa thích, tất cả đều phát hiện ra kho pho mát khổng lồ và thưởng thức dần dần.
Rồi đến một ngày kia, khi những những miếng pho mát cuối cùng dần hết đi, hai người tý hon trở lại kho cũ và phát hiện không còn miếng nào dành cho họ. Họ nghĩ rằng pho mát của họ sẽ không bao giờ hết, ai đó đã lấy mất chúng. Ngược lại, khi nhận thấy kho pho mát vơi đi, hai chú chuột đã chuẩn bị sẵn sàng. Và lúc trong kho không còn miếng nào nữa, Nhạy Bén và Nhanh Nhẹn đã nhanh chóng lên đường đi tìm kho pho mát khác.
Bằng suy nghĩ đơn giản của mình, hai chú chuột đã sớm thay đổi con đường quen thuộc hàng ngày và tìm ra nguồn thức ăn mới. Ngược lại, hai người tý hon vẫn không tin rằng có sự thay đổi bất ngờ như vậy, họ vẫn hàng ngày quay lại kho pho mát cũ với hy vọng mọi thứ sẽ trở về như ban đầu, kho pho mát vẫn đầy như xưa. Cứ như vậy cho đến khi cả Ù Lì và Chậm Chạp dần mất hết sức lực vì đói, tuyệt vọng lớn dần trong họ. Họ chợt nhìn sang Nhạy Bén và Nhanh Nhẹn, hai chú chuột vẫn có được những miếng pho mát mà chúng mong muốn.
Cuối cùng, gạt bỏ những nỗi sợ hãi và hoài nghi về một con đường khó khăn trước mắt, Ù Lì và Chậm Chạp bước đến với những nơi chân trời mới. Không lâu sau, họ tìm được một kho pho mát mới và thưởng thức chúng một cách ngon lành.
Cuộc đời không phải là những con đường bằng phẳng để chúng ta có thể luôn bước đi dễ dàng, luôn có những khúc rẽ, những con đường mê cung mà có thể khiến chúng ta lạc lối. Chỉ cần chúng ta chấp nhận mọi thay đổi có thể xảy đến, cũng như chuẩn bị sẵn sàng cho những thay đổi đó, thì chúng ta sẽ luôn tìm ra và đạt được các mục tiêu của mình.
Tôi vẫn còn nhớ như in cảm giác của mình khi lần đầu tiên nghe Spencer Johnson kể câu chuyện về những miếng pho mát của ông. “Ai lấy miếng pho mát của tôi” là những câu chuyện thuật lại những đổi thay liên tục diễn ra trong một Mê Cung, nơi có bốn nhân vật thú vị luôn tất bật đi tìm những miếng pho mát cho mình.
Trong câu chuyện, những khi phải đối mặt với sự thay đổi thì hai chú chuột lại có những phản ứng tốt hơn bởi chúng suy nghĩ rất đơn giản, trong khi bộ não và cảm xúc phức tạp của hai anh chàng tí hon chỉ làm cho sự việc rắc rối thêm. Điều này không có nghĩa là những chú chuột kia thông minh hơn bởi bất kỳ ai trong chúng ta cũng đều biết rằng con người lúc nào cũng thông minh hơn loài vật. Hai chú chuột và hai anh chàng tí hon trong câu chuyện chính là đại diện cho những tính cách vốn có của con người chúng ta – giản đơn và phức tạp, tích cực và tiêu cực – và câu chuyện chỉ muốn nói rằng: Khi có sự thay đổi, mọi việc sẽ trở nên thuận lợi hơn nếu chúng ta biết chấp nhận và thực hiện những việc đơn giản trước.
Một trong những thú vị điển hình là trường hợp của Charlie Jones, một phát thanh viên rất được yêu thích của đài truyền hình NBC. Anh tiết lộ rằng chính câu chuyện “Ai lấy miến pho mát của tôi?”đã cứu anh và thực sự làm thay đổi sự nghiệp của anh.